Bình giảng đoạn thơ sau trong bài thơ Tây Tiến: Tây Tiến đoàn binh… chẳng tiếc đời xanh (hay nhất)

Bình luận đoạn thơ sau trong bài thơ Tây Tiến: Tây Tiến đoàn binh…không tiếc đời xanh

Bình luận đoạn thơ sau trong bài thơ Tây Tiến: Tây Tiến đoàn binh…không tiếc đời xanh

Bài văn tự chọn Bình luận về đoạn văn sau trong bài thơ Tây Tiến: “Đoàn binh Tây Tiến…không tiếc đời xanh”. Với bài văn mẫu hay nhất dưới đây, các em sẽ có thêm tài liệu hữu ích, cũng như tăng vốn từ vựng để học tốt môn Tiếng Anh. Cùng tham khảo nhé!

Bình luận về đoạn thơ sau trong bài thơ Tây Tiến: Tây Tiến đoàn binh…không tiếc đời xanh (hay)

Bình luận về khổ thơ sau trong bài thơ Tây Tiến: “Tây Tiến đoàn quân…không tiếc đời xanh”

Những bài thơ hay thường gây nhiều rung cảm thẩm mĩ ở người đọc, thậm chí gây nhiều tranh cãi xung quanh ngôn từ, hình ảnh, cảm xúc… Tây Tiến của Quang Dũng là một trong những bài thơ như vậy. . Hơn nửa thế kỉ trôi qua, Tây Tiến không chỉ đứng vững mà còn có sức sống kì diệu. Trong tâm hồn nhà thơ, Tây Tiến là một thời để yêu, một thời để nhớ, nhớ về những kỉ niệm của người lính trong những ngày sống và chiến đấu cùng bộ đội, nhớ về núi rừng Tây Bắc vừa hiểm trở vừa hùng vĩ. cũng không kém phần thi vị, nhớ về những ngày hành quân gian khổ, nhớ về những kỉ niệm đẹp, những phút ở lại làng quê đầm ấm, thắm đượm tình quân dân… Nếu như ở hai đoạn đầu của bài thơ, người ta đọc gián tiếp thì đoạn ba câu thơ miêu tả trực tiếp người lính Tây Tiến:

đoàn quân Tây Tiến không mọc tóc

Đội quân xanh dũng cảm và hung dữ

Đôi mắt đăm chiêu gửi ước mơ qua biên giới

Mơ đêm Hà Nội đẹp thơm

Rải rác biên giới của những vùng đất xa xôi

Ra chiến trường không tiếc một đời xanh.

Chiếc áo choàng sẽ đưa bạn trở lại trái đất

Sông Mã một mình gầm thét.

Khi đó, ngoài Quang Dũng còn có những gương mặt quen thuộc như bác sĩ Phạm Ngọc Khuê, đại đội trưởng – nhạc sĩ Như Trang, nhà thơ Trần Lê Văn… Họ đều là những chàng trai Hà thành rất trẻ. Đoàn quân Tây Tiến hầu hết là thanh niên trí thức Hà Nội (các trường: Sư phạm, Bưởi, Thăng Long, Văn Lang…). Họ đem vào chiến trường không chỉ tinh thần “Quyết tử để Tổ quốc quyết sinh” mà còn mang khí phách, sự hào hoa của người Tràng An. Cuộc sống chiến đấu gian khổ, thiếu thốn không ngăn được người lính Tây Tiến vui tươi, sôi nổi. yêu đời và ước mơ Những phẩm chất của người Tràng An đã thấm nhuần trong máu thịt. Là một chàng trai đa tài (làm thơ, vẽ tranh, viết nhạc…), từng là đại đội trưởng trong đoàn quân Tây Tiến, Quang Dũng là một người rất đa tài. đã thành công trong việc khắc họa hình tượng những người lính Tây Tiến, đem đến cho người đọc những rung cảm thẩm mỹ về những người lính anh hùng nhưng cũng rất hào hoa. Hình ảnh người lính trong thơ Quang Dũng gợi nhớ đến những chiến tuyến trong văn học xưa, hay người anh hùng Ngụy quyền dứt áo ra đi không hẹn ngày về.

Thời chống Pháp, thơ về người lính thường viết về những người nông dân mặc quân phục với vẻ đẹp giản dị, mộc mạc.

Rồi Đồng chí của Chính Hữu, Con cá nước của Tố Hữu đều tả người lính là “đồng hương”.

Áo em rách vai

Quần của tôi có hai miếng vá

nụ cười băng giá

Giày cụt chân…

(Đồng chí – Chính Hữu)

Người lính trong Tây Tiến của Quang Dũng vừa mang nét riêng, vừa được miêu tả bằng một phong cách độc đáo. Với lối viết lãng mạn và tinh thần bi tráng được triển khai trên cái nền của kí ức (hoài niệm), Quang Dũng đã dựng lên một tượng đài thơ người lính Tây Tiến.

Đó là một bức chân dung hào hùng, anh hùng:

đoàn quân Tây Tiến không mọc tóc

Đội quân xanh dũng cảm và hung dữ

Một số coi đây là hình ảnh cuối cùng của sự độc đáo. Ngược lại, một số bình luận cho rằng hình ảnh “bộ đội tóc xù”, “hổ báo” là không chân thực, thậm chí khiến hình ảnh người lính thời chống Pháp trở nên “quái dị”. Cảm nhận thơ như vậy là chưa đúng với đặc điểm của bút pháp lãng mạn và chưa hiểu hết hiện thực cuộc kháng chiến. Thực tế, cuộc kháng chiến chống Pháp không chỉ có những người lính “lá trong gió” mà còn có những “người lính gác” nổi tiếng. Vì vậy, hình ảnh “đội quân không tóc”, “quân xanh”, “lãng tử” vừa là hiện thực, vừa là sản phẩm của cảm hứng, phong cách lãng mạn.

Xem thêm bài viết hay:  Công thức cấu tạo H2SO4

“Đoàn quân không mọc tóc” là hình ảnh bộ đội bị rụng hết tóc, là hậu quả của những trận sốt rét rừng hoặc phải sống nơi “rừng thiêng nước độc”; “Lục quân” ​​nghĩa là đội quân có nước da xanh như lá – đây cũng là hậu quả của những trận sốt rét rừng, vì gian khổ, thiếu thốn; Tuy nhiên, đội quân vẫn toát lên vẻ “dữ dằn”, tức là vẫn hung dữ như hổ rừng. Đây là cách so sánh anh hùng đã lỗi thời, không hề ‘làm xấu đi hình ảnh người lính’ như một số người lầm tưởng.

Âm vang của bài thơ hào hùng qua việc nhấn mạnh tính chất hùng tráng, oai hùng của “đội quân”. Việc miêu tả chân dung người lính Tây Tiến làm ta nhớ đến một câu thơ của Phạm Ngũ Lão thời Trần cũng tả người anh hùng có “khí phách Đông A”:

Hoành sóc giang sơn kỳ ngư.

Ba đội quân hổ và bò

(Múa giáo trên sông bao nhiêu năm rồi?

Ba vũ khí mạnh mẽ nuốt chửng con trâu.)

Vẻ đẹp của bài thơ là ở khí phách hào hoa, anh dũng của đoàn binh Tây Tiến, một vẻ đẹp cộng hưởng giữa truyền thống và tinh thần thời đại, giữa những người lính xưa và anh bộ đội Cụ Hồ. hôm nay.

Hai câu thơ tiếp theo miêu tả sinh động đời sống tinh thần của người lính Tây Tiến:

Đôi mắt đăm chiêu gửi ước mơ qua biên giới

Mơ đêm Hà Nội đẹp thơm

“Hai câu thơ như khóa chặt hai thế giới” (Vũ Quần Phương), “thấy câu hát đơn côi của chàng trai Hà Nội” (Đặng Anh Đào) vừa rất hào hùng, vừa rất hào hoa. Hình ảnh “đôi mắt long lanh” thể hiện sự quyết tâm mãnh liệt của ngọn lửa chiến đấu bảo vệ biên cương. Hình ảnh ấy cũng thể hiện hoài bão, khát khao lập công và lòng căm thù giặc cháy bỏng của người dân Tây Tiến. Và ngay trong cuộc sống chiến đấu gian khổ, ác liệt ấy, những người lính vẫn để lại trong tâm hồn họ những hình ảnh thật dịu dàng, thân thương: “Đêm Hà Nội thơm hương Hà Nội”. Chiến tranh tàn khốc, nhưng chiến tranh không thể lấy đi vẻ hào hoa của những chàng trai Hà thành. Không gì ngăn được những phút mơ mộng trong tâm hồn người lính. Có một thời người ta ví Tây Tiến là “ngã mộng”, “ngã buồn” chính bởi những câu thơ này. Thực sự bài thơ đã miêu tả được tâm hồn của người lính trong Tây Tiến. Nguyễn Đình Thi cũng đã thể hiện thành công vẻ đẹp này trong bài thơ Đất nước:

Những đêm dài hành quân nóng bỏng

Chợt nhớ ánh mắt người yêu.

Khác với nỗi nhớ người lính trong thơ Nguyễn Đình Thi và các nhà thơ khác. Quang Dũng thể hiện tình cảm của người lính qua những giấc mơ, làm cho nỗi nhớ cũng lãng mạn như chính tâm hồn họ. Ước mơ nâng tầm tâm hồn con người. Thật sang trọng và hào hoa!

Nói đến chiến tranh, nói đến đời lính không thể không nói đến cái chết. Quang Dũng cũng không né tránh và nhà thơ đã nói theo cách riêng của mình:

Xem thêm bài viết hay:  Cảm nhận 2 khổ thơ đầu bài Từ ấy

Rải rác biên giới của những vùng đất xa xôi

Ra chiến trường không tiếc một đời xanh.

Chiếc áo choàng sẽ đưa bạn trở lại trái đất

Sông Mã một mình gầm thét

Phẩm chất “sĩ ca” được thể hiện một cách hào hùng và bi tráng. Nhà thơ mượn ý thơ cũ (Chinh phụ ngâm khúc) nhưng tình cảm thì rất mới. Ba từ “biên giới” gợi lên một nỗi buồn âm thầm – sự hi sinh thầm lặng của những người lính vô danh. Ý nghĩa của câu thơ mở ra thật lớn: “rải rác” đây đó nơi “biên giới”, những ngôi mộ “xa xôi” không vòng hoa, không một nén nhang, thật lạnh lẽo, thê lương. Bức tranh cuộc chiến sẽ trở nên ảm đạm nếu nhìn nhận một cách bi quan như vậy. Nhưng mỗi khi hồn thơ Quang Dũng chạm vào bi kịch, nó lại được nâng đỡ bởi đôi cánh lí tưởng. Câu thơ sau như một lực nâng vô hình nâng câu thơ trước lên cao. “Ra chiến trường không tiếc một đời xanh”. Bi kịch nối tiếp bi kịch. Với tinh thần dấn thân và tự nguyện, cuộc đời tuổi trẻ tươi đẹp nhất họ đã hiến dâng cho một lý tưởng cao đẹp nhất. Họ ngã xuống một cách thanh thản không chút lưu luyến, không chút luyến tiếc, cái chết coi như “nhẹ như lông hồng”.

Viết về chiến tranh, nhiều nhà thơ đã tránh cái chết. Quang Dũng nhìn cái chết như một thực tế tất yếu của chiến tranh. Cái chết của những người lính qua con mắt thơ Quang Dũng hào hùng mà không giả tạo. Chất bi tráng của câu thơ đã khẳng định phương châm sống của cả một thế hệ cha anh trong những năm chống Pháp gian khổ: “Quyết sống cho Tổ quốc quyết sống”. Chỉ có hiểu ý chí sắt đá của một dân tộc, ta mới thấy hết vẻ đẹp trong câu thơ của Quang Dũng.

Hai câu sau tiếp tục nói về cái chết trong âm hưởng sử thi hào hùng đó:

Chiếc áo choàng sẽ đưa bạn trở lại trái đất

Sông Mã một mình gầm thét.

Sự thật bi thảm là: người lính hy sinh trên đường chôn cất cũng mất tích. Đôi mắt thơ ngây của Quang Dũng phủ lên người đồng đội bộ áo choàng sang trọng. “Áo dài” là sự kết hợp của hai từ “áo vải” và “áo dài” làm cho “áo dài” vừa giản dị vừa sang trọng. Đây là cách nói mà theo Quang Dũng là để “an ủi tâm hồn người lính”. Xuất phát điểm là tình đồng chí. Chính tình yêu ấy đã khiến hồn thơ Quang Dũng tìm đến một hình ảnh đẹp đẽ để làm “sang trọng hóa” cái chết của người lính. Người lính ngã xuống với chiếc áo choàng đỏ trong vinh quang của những chiến binh xưa. “Chiếc áo sẽ mang bạn trở lại trái đất”. Thơ có sức ngợi ca. Không tìm được từ nào hay hơn để thay thế từ “đất” trong câu thơ này. “Đi nơi đất khách quê người” không chỉ thể hiện sự hy sinh của người lính mà còn thể hiện sự trân trọng, yêu thương của những người đồng đội ở lại. “Về với đất” cũng là hòa nhập với hồn quê để bất tử với hồn sông núi và sống mãi với non sông đất nước. Dòng sông Mã đã tấu lên một “khúc ca” dữ dội và hùng tráng để vĩnh biệt tâm hồn người lính với nhiều tiếc thương và cảm phục. Nỗi đau mất mát như dồn nén, tích tụ thành tiếng gầm rú rung chuyển cả núi rừng sông Mã. Các anh đã hy sinh cho mảnh đất trù phú, nên thơ, đầy nhạc, hòa với thiên nhiên, hồn vẫn hát khúc hành quân.

Nét độc đáo của bài thơ không chỉ ở biện pháp đối mà còn ở cách dùng từ, đặc biệt là cách dùng động từ. Nhà thơ Vũ Quần Phương nhận xét: “Cảm hứng trong thơ Quang Dũng thường vang vọng ở các động từ”. Động từ “gầm” trong câu thơ tạo nên âm hưởng vang mãi như âm vang của núi rừng miền Tây và vang vọng mãi trong lòng người đọc. Phụ âm với động từ là từ Hán Việt (biên giới, quê hương xa xôi, chiến trường, áo dài, sông Mã, độc tấu). Nhà thơ đã đưa người đọc vào một không gian cổ kính, trang nghiêm. Tất cả những thủ pháp nghệ thuật đó đã bộc lộ sự hòa quyện giữa cái bi và cái anh hùng, tạo nên phẩm chất bi tráng trong hình tượng cao cả của người lính Tây Tiến.

Xem thêm bài viết hay:  Phương trình phản ứng triolein + Br2

Đây là cao trào của bài thơ trong toàn bộ độc tấu Tây Tiến. Bi kịch đã tạo nên một tượng đài độc đáo về người lính Tây Tiến. Đoạn thơ khép lại, nhưng cùng với khúc độc tấu sông Mã, âm hưởng Tây Tiến vẫn vang vọng núi rừng và tiếp nối theo năm tháng.

Trên đây Trường Đại học Kinh doanh và Công nghệ Hà Nội đã giới thiệu bài viết Cảm nhận về đoạn văn sau trong bài thơ Tây Tiến: “Tây Tiến đoàn quân… không tiếc đời xanh” Em hãy vận dụng những kiến ​​thức đã học, kết hợp với cách hành văn của mình để làm một bài viết của riêng mình. Ngoài ra, chúng tôi thường xuyên cập nhật những bài văn mẫu lớp 10 hay nhất phục vụ cho việc học văn của các em. Chúc bạn vui vẻ và học tập tốt!

Đăng bởi: Đại học Kinh doanh và Công nghệ Hà Nội

Chuyên mục: Ngữ văn lớp 12 , Ngữ văn 12

Nhớ để nguồn bài viết này: Bình giảng đoạn thơ sau trong bài thơ Tây Tiến: Tây Tiến đoàn binh… chẳng tiếc đời xanh (hay nhất) của website vietabinhdinh.edu.vn

Chuyên mục: Giáo dục

Xem thêm chi tiết về Bình giảng đoạn thơ sau trong bài thơ Tây Tiến: Tây Tiến đoàn binh… chẳng tiếc đời xanh (hay nhất)

Viết một bình luận